Vào 05:11 Ngày 15 tháng 11 năm 2012, Thạch Sơn <thachson1972@yahoo.com.sg> đã viết:
Cô ấy, người tôi yêu (2)
Nàng
vốn dòng danh gia vọng tộc. Nàng vẫn thường khoe khéo (chuyện này thì
thật quả nàng cao thủ) rằng, nàng đã từng được mời cơm ở nhà đại tướng
Võ, đại tướng Văn (mãi sau này những cái đầu ngu si mới biết 2 người này
là 1: đại tướng Võ Nguyên Giáp), nàng đã từng đàm đạo với Chủ tịch này,
Bí thư nọ. Bạn của nàng là những nhân vật không danh tiếng lẫy lừng
trong chính thể (toàn tướng tá tên tuổi), thì cũng tai tiếng lừng lẫy
(toàn nhà dân chủ dân chửi). Cả đời nàng chỉ có một người cha là Giáo sư
Hoàng Phương danh tiếng lẫy lừng, cả đời nàng chỉ có một người cha tinh
thần là ngài Nguyễn Văn Lý oai vọng bon phuong, nhung nhan vat đáng mặt
làm cha nàng. Còn thân phụ nàng, người có công rút ruột đẻ ra nàng,
ngài Lê Minh Đức cù bơ cù bất, đầu đường xó chợ, trôi dạt phương nào
nàng đã ném ra khỏi trí nhớ từ lâu, nàng không thèm biết.
Má
nàng cũng dòng trâm anh thế phiệt, các cụ cố nội, cố ngoại của nàng bảy
đời bần cố nông, chuyên nghề bán lưng cho đất, bán cật cho giời. Đến
thời mẹ nàng bà là khá nhất dòng họ, vượt bao gian truân để đỗ vào
trường Đại học Luật Sài Thành, ký thác gửi gắm niềm hy vọng đổi đời của
cả làng. Thế nhưng, má nàng sa vào lưới tình của vị đại gia Quận trưởng
quận 5 khét tiếng ăn chơi đất Sài Thành. Chưa hết năm nhất má nàng đã
phải ôm mối hận tình về quê, sự nghiệp đành đứt đoạn, tình duyên đành
dang dở, dở dang. Nhưng cuộc đời không đến nỗi dồn má nàng đến đường
cùng, ngài Lê Minh Đức nhan hau cha nàng đã chịu gá nghĩa, bất chấp má
nàng cảnh không chồng mà chửa, một nách con thơ. Má nàng có với ngài Lê
Minh Đức thêm 2 người con gái nữa, là nàng và em gái nàng. Thế nhưng oan
trái đeo đẳng mãi, không hiểu vì sao, được 5 năm sống với nhau, cha
nàng bỗng bỏ đi biệt tăm tích, mãi đến bây giờ đây vẫn là bí ẩn của dòng
họ nàng. Người thì bảo ngài phẫn chí vì gia cảnh, người thì bảo tại má
nàng bị cuoc doi dập vùi nhưng vẫn giữ thói ăn trên ngồi chốc, đày đọa
nên nỗi ngài không chịu nổi phải bỏ đi, má nàng thì bảo ngài bị điên.
Không ai biết đâu mà lần. Dòng họ nàng, má nàng từ ấy không bao giờ nhắc
đến ngài Lê Minh Đức nữa. Nên đối với nàng, ngài xa lạ lắm. Ngài là
thằng nào chẳng có ý nghĩa gì với nàng cả.
Nàng
cũng thuộc hàng cậu ấm cô chiêu nhé. Đừng hòng mơ nàng làm việc gì động
đến tấm thân ngà ngọc của nàng. Nàng có niềm tin bất diệt vào chân lý
Chúa đã sinh ra nàng tốt đẹp thế này thì Chúa cũng không để nàng phải
chịu khó khăn, thiệt thòi về vật chất. Nên, nàng việc chính chỉ là nói,
ban phát lời hay ý đẹp cho nhân loại, và phán, nhiều lúc khôn như trẻ
con học nói, làm người lớn phải giật mình. Chẳng thế mà má nàng viết hồi
ký còn tường thuật lại các dấu hiệu Chúa truyền cho nàng, như từ thou
thiếu thời, nàng đã thích đi tu để cứu đời (dù về sau nàng thích ăn thịt
chó và thích tuân phục những đòi hỏi bản năng hơn bất cứ ai), nàng
thích chơi với quả địa cầu (ý ám chỉ nàng có khát vọng và khả năng thống
trị thế giới). Thế nên, cũng đừng mơ nàng sẽ làm việc gì để sống nhé.
Sẽ có những kẻ làm việc đó thay nàng, cho nàng, vì nàng. Thạch Sơn tôi
cũng ước ao được thế, nhưng vì yêu nàng mà đành phải xa nàng đấy thôi.
Thế
nhưng, trời hãy còn đang thử thách nàng, vì sứ mệnh cao cả trao tặng
chỉ dành cho những kẻ tử vì đạo. Cuộc đời nàng hết ba chìm, bảy nổi, lại
chín lênh đênh, sa từ chĩnh gạo lại ra ngoài đồng. Qua tay biết bao
người đàn ông trẻ, già, lớn bé, đời nàng sau rốt lại gặp kẻ sở khanh bội
bạc, phụ tình, lừa tình, lừa tiền của biết bao người phụ nữ. Nhưng 3yr
trong cảnh tù tội, bạn hữu bỏ rơi, đồng bọn không ngừng đấu đá, lừa gạt
đã làm nhụt ý chí nàng, làm sa sút nhan sắc nàng, làm tụt hậu trí tuệ
nàng. Nên nàng đành vơ bèo vạt tép, vơ váo thế nào vơ phải kẻ sở khanh,
tập tọng muốn được lên đời trong hàng dân chủ hòng mong có một chỗ đứng
trong chính thể sau này (chiến lược dài lâu) và tiền (chiến thuật trước
mắt). Nàng hơn ai hết thấu hiểu đến tận chân tơ kẽ tóc, nhưng đành tặc
lưỡi chấp nhận số phận, ít ra nàng cũng lấy được chồng, nàng sợ cảnh cô
đơn lắm, má nàng đấy, tấm gương nhãn tiền đấy. Nàng vẫn hy vọng nàng sẽ
làm đổi thay được cuộc đời của hắn, tình yêu của nàng sẽ làm hắn được ơn
mưa móc mà đổi đời. Nàng không phải không có niềm hãnh diện vì chồng
nàng phải là người thế nào chứ thì mới có lắm đứa chết đến thế, ai bảo
chúng mày ngu thì chúng mày chết.
Thế
nhưng cuộc đời nàng bi đát từ đây. Vợ chồng nàng sống với nhau đã có
một đứa con gái, nhưng ngày ngày nàng vẫn phải đối mặt với những lời sỉ
vả, mạt sát của đám con gái phan han bị chồng nàng lừa tình, lừa tiền,
những lời châm chọc, mỉa mai của đám đồng ngũ, đồng sàng dân chủ. Chúng
nói chồng nàng lừa tình, phản bội, lừa đảo, gạt tiền của đàn bà; nàng
cũng xứng đôi loại dân chủ mồm, làm tiền dân chủ. Nàng phái chồng nàng
đi biểu tình, nàng ra ngoài vi phạm quản chế và cố tình công khai để
chính quyền ngứa mắt xử lý để nàng có cớ mà la toáng lên là vợ chồng
nàng bị đàn áp, bị khủng bố, bị xúc phạm danh dự nhân phẩm. Nhưng vì
chồng nàng vốn là kẻ nào ai cũng hiểu, nên đi biểu tình thì chúng đuổi,
viết bài thì chúng tẩy chay, tiền thì chúng không thèm gửi về nữa vì
nàng sống phè phỡn quá, khoa trương quá, trong khi chúng sống vất vả,
khổ sở, com cóp từng đồng gửi về cho nàng. Thậm tệ hơn cả là chồng nàng
vẫn thế, vẫn chứng nào tật ấy, vẫn diễu dện áo phông, quần bò, áo khoác,
thắt lưng và chắc không loại trừ cả đồ underwear có xuất xứ made in USA
(của con mẹ yêu đương nào đó tặng), vẫn đi sớm về khuya, vẫn điện thoại nhắn tin cà chớn với đám gái café nhà hàng…
Nàng
đau đớn lắm, tâm trí nàng hoảng loạn, vết chấn thương sọ não từ hồi bị
bắt quản chế đám mật vụ đập đầu nàng đánh cộp vào bậc thềm đá phát tác,
lại thêm vết thương cứa máu trong lòng. Nàng ngày càng tiều tụy, héo
hắt, mới 1 con mà nhếch nhác, nhìn thảm hại còn hơn má nàng, ai cám cảnh
thì nàng đành cười thật tội, số mà, Chúa thử thách em quá anh ơi.
Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
Ôi
Thạch Sơn tôi xót xa cho cuộc đời nàng quá! Còn tươi rói trong tôi
hình ảnh nàng lồng lộng giữa trời bao la, áo dài xúng xính, bậc thánh
nữ huy hoàng, bậc anh thư hào kiệt của giới nữ Việt Nam… Ôi Thạch Sơn
tôi nuối tiếc thay cho nàng! Ôi, Thạch Sơn tôi xót xa cho nàng quá đi thôi.
TS
TS
______________________________________________________________________
Thật lâu quá rồi anh Thạch Sơn kia mới ra
thêm một bài nói về người yêu của anh ta. Danchuleaks đọc bài Cô Ấy,
người tôi yêu của anh TS cũng đã được 2 năm trước rồi. DCL không biết
anh TS là ai nhưng chắc có đọc qua blog của DCL cho nên anh ta lại chạm
lòng mà viết thêm một bài cho anh chị em thưởng thức.
Các anh chị em nào muốn đọc bài số 1 của thạch sơn thì bấm vào link này "Cô Ấy, người tôi yêu".
DCL.