Công an Hà Nội mới triệu tập
ông Tiến sỹ Nguyễn Thanh Giang, Có xe ô tô đưa rước ông đi đi về về. Nội dung
của buổi làm việc quá ngắn, người đọc có cảm tưởng chủ yếu ông Giang ...được
trút xả tâm tư!
Có vẻ nội dung buổi làm việc này là về lý do ông ký Tuyên cáo của BS NĐQ và ông
ký xác nhận với công an mấy chục tài liệu ông mới viết. Chấm hết. Nhưng cách
ông trả lời lý do ký Tuyên cáo thì ...ngô nghê khôn tả:
"* Ông biết tất cả những người mà
ông đòi thả vô điều kiện?
- Một
số trong họ tôi đã được gặp trực tiếp, số khác tôi biết qua internet, một vài
người tôi không rõ lắm!
* Không
rõ sao vẫn ký tên đòi thả?
- Tôi làm phép ngoại suy: Đa số trong danh sách nêu ở
Bản Tuyên cáo là đúng thì vài người kia chắc cũng giống thế. Và chăng, tôi đối
chiếu từ chính bản thân mà ra."
Gần đây ông Giang có hàng loạt bài mạt sát các anh em dân chủ trong nước, nhưng
giờ đây chẳng ai ...dám đối thoại với ông ta nữa. Bởi anh em nào chót nói một,
thì ông nói mười, ông đay đi ngiến lại cả quanh năm suốt tháng không mỏi mệt.
Ai cũng biết ông được ...quyền rao giảng “chính nghĩa”!
Tết đến năm nào công an Hà Nội mang quà đến biếu ông! Hàng tuần, hàng tháng,
lúc nào mấy anh công an cũng đến nhà ông "thăm hỏi".
Ông sản xuất "Tập san Tổ quốc" đến cho ông Kiểng thỉnh thoảng công an
đến hốt vài tạ, chắc để ông khỏi nhọc công tán phát!
Hồi mấy năm trước, anh em dân chủ còn đông đúc hơn bây giờ, cứ mỗi đợt Tập san
Tổ quốc ra lò, công an lại...rình trước nhà ông, tóm những ai mang báo TSTQ này
đi ra, không ít những người từng bị lập biên bản tịch thu tài liệu đó đang
...yên ổn trong trại "cải tạo"!
Những người thân thiết, thân tín với ông Giang không ở tù, thì cũng đã chạy mất
dép, trong đó phải kể đến ông Nguyễn Thượng Long vẫn bồi hồi mỗi khi nhớ lại cú
"thoát hiểm lạ kỳ" sau khi định quay lưng lại với ông Giang đã lập
tức lĩnh 9 ngày ăn ở với công an! Giờ đây thì ông trưởng và phó Tổng biên tập
TSTQ đã mạnh ai đi đường nấy
Viết những dòng này, tôi lại nhớ đến anh Lê Thanh Tùng, người chất phác, tác
giả của một bài tiểu luận phơi bày trần trụi ông Giang. Anh Tùng này tuy không
văn hay chữ tốt, con cà con kê, không có thủ thuật,thủ đoạn, nhưng những gì anh
viết khiến người ta thấy tin.Xin đọc lại bài "NHỮNG SỰ
THẬT VỀ ÔNG NGUYỄN THANH GIANG CẦN
PHẢI ĐƯỢC ĐƯA ĐƯỢC RA ÁNH SÁNG CÔNG
LUẬN !!!"
tại địa chỉ mà tôi google được http://vn.360plus.yahoo.com/vanphongtran79/article?mid=1396&fid=-1 cùng bài viết tôi đã viết khi được đọc bài của anh Tùng. Khi chưa
bị bắt, anh Tùng đã tán phát nhiều lần bài viết của tôi cùng với bài viết của
anh như một sự chia sẻ "đồng thanh tương ứng" khi nhận xét về con
người luôn tự nhận là "nhà dân chủ lão thành" này.
Xin cứ theo dõi xem, trước sau
mỗi lần công an “triệu tập”, ông Giang cực nổ! Nhớ có lần, ông tuyên bố, nếu
công an dám bắt ông, ông sẽ tụt quần trước tòa...cho mà xem. Chỉ tiếc là có
trong mơ, cũng chẳng bao giờ có ngày đó xảy ra, bởi ông ta đang là “mồi câu”
hữu dụng, ông ta vẫn ngày ngày viết bài, trả lời phỏng vấn nhằm mục đích...phá
nát phong trào dân chủ kia mà.
Nguyễn Quang
Việt Tân và Nguyễn Thanh Giang đồng lòng triệt hạ dân chủ ?
Sau hàng tá bài viết châm chỉa, cạnh khóe các anh em đấu tranh dân chủ trong
nước những tháng gần đây, có vẻ như thấy anh em không ai còn muốn dây với
hủi nữa, ông Nguyễn Thanh Giang lại càng được đà, tiếp tục có màn phối
hợp với đài Chân trời mới thực hiện clip phóng sự về “Tiến sỹ Nguyễn Thanh
Giang”với quyết tâm thấy rõ, đánh bóng thương hiệu “lão thành dân chủ hàng đầu
Việt Nam” mà ông Thanh Giang không ít lần tự nhận, thúc đẩy chiến dịch bôi bẩn,
triệt hạ, phá nát anh em dân chủ trong nước đến cùng.
Xin mời nghe tại link :
http://ledinh.ca/2012%20Bai%20PV%20TS%20Nguyen%20Thanh%20Giang.html
Sau màn MC Phan Đình Minh trình bày lý lịch với đủ thứ suy tôn các danh hiệu
đầu tiên…,ở Việt Nam của ông Thanh Giang và để ông Giang có cơ hội tự khẳng
định mình (kiểu như năm 1989, ông Giang là người đầu tiên ở Việt Nam viết
về vấn đề dân chủ, nhân quyền, đưa những vấn đề nhân quyền quốc tế vào
Việt Nam!), tôi xin ghi lại chi tiết phần nội dung mà tôi thấy cần quan tâm hơn
cả:
“Phan Đình Minh: (…)Có một đôi người không đồng ý với ông, có dị ứng
rất khắc nghiệt đối với ông, Ông nghĩ thế nào về hoàn cảnh này thưa ông, Tiến
sỹ Nguyễn Thanh Giang?
Nguyễn Thanh Giang: Tôi biết có một số người không bằng lòng tôi. Tôi
nghĩ rằng, đối với bất cứ ai cũng có người yêu có kẻ ghét, cái chuyện đó là
chuyện bình thường. Nhưng tôi biết, có người không bằng lòng, cái chuyện bất
đồng chính kiến, chuyện khác ý kiến với nhau là phổ biến trên đời này. Không có
bất cứ, trong gia đình cũng thế thôi(…).Nhưng nếu cái đó xuất phát từ cái nhận
định thực sự…thì không có vấn đề gì cả. Tôi biết một số người trong nước, cũng
như và ngoài nước không xuất từ vấn đề, không xuất từ nhận thức vấn đề mà xuất
phát từ âm mưu cá nhân là họ muốn cần phải đạp người này xuống, bôi bẩn người
kia. Thế và tiếc rằng ở ngoài nước, có những tên nó là đặc vụ, nó nằm vùng bên
ngoài không kể, như cái loại Việt Thường, Việt thiếc tôi không biết anh ta là
loại người như thế nào. Nhưng trong nước tôi biết, có những người, họ nhận, họ
bị công an lừa phỉnh, họ bị mua chuộc sau đấy và họ trở thành người kẻ thù của
tôi một cách rất là oan uổng. Tôi nói rằng là, anh có thể không bằng lòng với
người này hay người khác, vấn đề thì tôi không có chuyện gì cả. Nhưng mà vấn đề
là họ làm vô tình hay cố ý, do lòng đố kỵ, họ làm theo sự điều phối của công
an. Nhưng tôi nói họ có thế mắng tôi, họ có thể phê phán tôi, chỗ này, chỗ
khác, nhưng vấn đề là thậm chí lại có những người tệ hại ở chỗ, họ lại dựng
chuyện họ xuyên tạc, họ bịa chuyện ra để họ vơ cho mình. thì cái đó là điều hết
sức tệ hại, đau lòng. Cái đó lại càng đau lòng hơn nếu đó là kẻ thù, nếu là của
lực lượng chuyên chính vô sản thì nó lại đi một nhẽ. Đây là cũng người cùng chiến
tuyến với chúng tôi, đáng lẽ chúng ta phải thương yêu đùm bọc nhau, thì họ lại
bịa ra những chuyện không có để họ bôi bẩn, hạ nhục chúng tôi, thì đó là điều
đau lòng gấp nhiều lần so với cái mà tôi bị lực lượng chuyên chính vô sản bôi
bẩn”
Một bài trả lời phỏng vấn sặc mùi khiêu chiến, nã thẳng vào những ai có ân
oán với ông Giang, tự cho ông Giang cái vị trí trên cao để phán xét, giao giảng
đạo hạnh. Có ai không biết rằng, phong trào dân chủ trong nước tan tác,
chia năm sẻ bảy như nay đều có công lớn của Tiến sỹ Giang cả! Đến nay, thiên hạ
lại thấy “vai trò” của Việt Tân. Sự việc khiến ta không thể không liên hệ đến
các việc làm của Việt Tân, gần đây nhất là vụ Thỉnh nguyện thư, cứ tướng là
phong trào thiện nguyện của đài SBTN, hóa ra chẳng thoát khỏi bàn tay lông lá
của Việt Tân. Phải chăng sau bao năm làm tan nát phong trào dân chủ, thì giờ
đây Việt Tân và Thanh Giang lại có màn dạy bảo hỉ hả, khiêu khích mới trên đài
Chân trời mới của chúng?
Những người từng “
bị công an lừa phỉnh, họ bị mua chuộc sau đấy và họ
trở thành người kẻ thù” của ông Thanh Giang, xin lược kể: Hoàng Minh
Chính, Dương Thu Hương, Trần Khuê, Hoàng Tiến, Đỗ Nam Hải, Nguyễn Khắc Toàn, Lê
Thanh Tùng, Nguyễn Thượng Long, Trần Lâm, Trần Dũng Tiến,…(sic, không biết còn
ai chưa thổ lộ công khai ra trên mạng nữa thôi). Gần hết các gương mặt có tên
có tuổi trong phong trào dân chủ rồi. Với mỗi người được kể tên ra trên, phần
lớn đều có những bài chiến, đấu khẩu trực tiếp, gián tiếp trên mạng Internet,
còn ngoài đời thì “hận thù chồng chất” với ông Giang cả! Nói như ông Giang thì
chắc cả phong trào dân chủ này công an đều đã mua chuộc cả, trừ ông ta ra, để
nay ông ta được thể đóng vai cha xứ thay mặt Chúa trời giao giảng triết lý,
hành xử cho các nhà dân chủ trên đài Việt Tân!?!.
Việt Tân thì giờ cũng đã mất uy tin nặng nề trong nước bởi vô số những hành
động giết người không dao, số ít những người dũng cảm trong đó đã và đang lật
tẩy thì thiên hạ mới tỏ tường như vụ Chim Quốc Quốc lăng xê cuộc họp bí mật của
anh em biểu tình trên paltalk, các cuộc đấu khẩu giữa Việt Tân với blogger Mẹ
Nấm, Người Buôn gió rộ lên không ngừng trong thời gian gần đây,…. Những trí
thức biểu tình trong nước cũng công khai phản bác Việt Tân, khẳng định với dư
luận trong nước họ không bao giờ dính dáng với Việt Tân, tiêu biểu là trường
ông Tống Văn Công.Anh em trong nước phần đông đều rỉ tai nhau, cảnh giác với
các vòi bạch tuộc trá hình của Việt Tân nhưng hiềm nỗi, Việt Tân giăng bẫy khắp
nơi, khắp trốn, từ từ giằng buộc, rồi công khai khống chế con mồi lúc nào không
hay. Thế nên dễ hiểu, Việt Tân và Thanh Giang – đầu nậu ở ngoài và đầu sỏ ở
trong liên kết với nhau hoàn hảo. Trần KHải Thanh Thủy sang Mỹ đã hết lòng cảm
ơn sư phụ Thanh Giang và Việt Tân đã không bỏ rơi cô ta trong tù. Có lẽ TKTT là
trường hợp “may mắn” nên đang được Việt Tân dùng cho hết công suất
Có thể thấy đây là bài PR cho Thanh Giang lố nhất từ trước đến nay. Qua clip
phỏng vấn và bài viết đặt bên cạnh, có thể thấy, ông Nguyễn Thanh Giang có đủ
bộ sưu tập những cái đầu tiêu của Việt Nam, như: “là nhà khoa học Việt Nam đầu
tiên trong ngành địa chất được một tổ chức khoa học kỹ thuật của Liên Hiệp Quốc
mời đọc báo cáo về Cổ từ học”; “trong thế hệ ông, ông là một trong số rất ít
nhà khoa học Việt Nam được phương Tây biết đến sớm nhất”; “ là nhà khoa học
Việt Nam DCCH đầu tiên đọc báo cáo khoa học tại Thủ đô Hợp chủng quốc Hoa Kỳ”;
“đã bắc nhịp cầu đầu tiên cho cây cầu nối quan hệ Việt Nam – Hoa Kỳ qua việc
mời mấy đoàn cán bộ khoa học Đại vật lý và Địa chất Dầu khí đầu tiên vào Việt
Nam”…Thống kê sơ bộ bài PR đính kèm clip, bố con ông Thanh Giang chiếm đến 6
cái danh hiệu “đầu tiên” của Nhà nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa. Một bài PR
chuyên nghiệp, không khác gì lý lịch tranh cử Quốc hội hay công báo “thành
tích” của mấy ông ủy viên Bộ Chính trị! Tiếc rằng, nước Cộng hòa xã hội chủ
nghĩa Việt Nam không có giải thưởng Guiness, chứ không với bản lý lịch tự thuật
này, gia đình ông Giang xứng đáng được vinh danh là gia đình dánh giá bậc nhất
nước Việt (Sic).
Có vẻ ông Thanh Giang ngày càng trưởng thành về khoản PR này. Trước đây, ông
luôn miêng tự quảng cáo là “Viện sỹ Viện Hàm lâm khoa học Hoa Kỳ” gì đó, nhưng
sau vụ bị ông Hoàng Tiến phui ra Viện sỹ trăm đô la (chỉ cần đóng hơn 100 đô
hàng năm là được công nhận thành viên cái Viện hàn lâm Hoa Kỳ đó), nay thì ông
không còn đả động đến, không biết ông Giang có còn đóng tiền định kỳ hàng năm
vào quỹ đó nữa không?. Còn việc ông khoe là “người đầu tiên ở Việt Nam
viết về vấn đề dân chủ, nhân quyền, đưa những vấn đề nhân quyền quốc tế
vào Việt Nam” thì tôi thấy lố không tả nổi. Chắc các thế hệ như cùng ông Hà Sỹ
Phu,Hoàng Minh Chính, Dương Thu Hương,.. thật thua kém ông Giang nhiều về
truyền bá cho dân Việt khoản dân chủ, nhân quyền. Đó là tôi không dám nói đến
thế hệ Phan Châu Trinh, Nguyễn Trường Tộ,…
Chuyện nổ của ông Giang thì quá nhiều, nhưng chỉ lạ là lần này được đài Chân
trời mới của Việt Tân nổ giùm. Hắn tới đây 2 cánh Việt Tân trong ngoài này công
khai tung hứng cho nhau thì phong trào dân chủ trong nước sẽ…chao đảo lắm đây.
Nguyễn Quang
LẠI TRIỆU TẬP !
Tám
giờ ba mươi phút sáng 10 tháng 4 năm 2012, xe ôtô công an lại đến “đón” tôi. Vì
không muốn bị khiêng lên xe như blogger Nguyễn Tường Thụy cách đây hai hôm, vì
tuổi già “dĩ hòa vi quý” tôi đành nghiêm chỉnh chấp hành lệnh triệu tập, theo
công an lên xe.
Tại
trụ sở Cơ quan An ninh Điều tra, tôi được đối diện với một thượng tá công an.
Ông
chìa ra Bản Tuyên cáo đề ngày 1 tháng 11 năm 2011 của bác sỹ Nguyễn Đan Quế và
hỏi:
*Có
phải ông đã ký tên vào Bản Tuyên cáo này không?
-
Vâng, tôi đáp
*
Ông đồng ý với nội dung Tuyên cáo này à?
-
Vâng
*
Các ông đòi thả ngay và vô điều kiện những người này à? (Nguyễn Hữu Cầu, Cù Huy
Hà Vũ, Phạm Minh Hoàng, Nguyễn Văn Hải, Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Văn Lia, Lê Công
Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung… và các bà Mai Thị Dung, Đỗ Minh
Hạnh, Phạm Thanh Nghiên, Tạ Phong Tần…).
-
Vâng!
*
Ông gọi họ là những tù nhân lương tâm. Ông hiểu thế nào là tù nhân lương tâm?
-
Họ là những người có hoạt động liên quan đến chính trị, bị kết án tù oan và
sai!
*
Các ông bảo Nhà nước ta vi phạm pháp luật à?
-
Vi phạm các công ước quốc tế, vi phạm cả Hiến pháp và pháp luật Việt Nam!
*
Ông biết tất cả những người mà ông đòi thả vô điều kiện?
-
Một số trong họ tôi đã được gặp trực tiếp, số khác tôi biết qua internet, một
vài người tôi không rõ lắm!
*
Không rõ sao vẫn ký tên đòi thả?
-
Tôi làm phép ngoại suy: Đa số trong danh sách nêu ở Bản Tuyên cáo là đúng thì
vài người kia chắc cũng giống thế. Và chăng, tôi đối chiếu từ chính bản thân mà
ra. Ông là một trong những người đặc trách về tôi, xin ông vui lòng kể cho tôi
nghe tôi đã phạm những tội gì? Vậy mà, gần hai chục năm qua, đã gần chục lần
khám nhà, gần chục lần bắt đi thẩm vấn,.. rồi đem ra phường đấu tố, rồi bỏ tù
….Các ông còn giữ của tôi mấy tạ tài liệu. Những tài liệu ấy có thể các ông còn
tiếp tục “ngâm cứu”. Nhưng máy tính thì đề nghị “thả” về cho tôi chứ. Nó vô tội
mà!
*
Ông chưa phạm tội nhưng người khác phạm tội, ông không thể nói Nhà nước vi phạm
pháp luật!
-
Còn khốn nạn hơn vi phạm pháp luật! Ông thấy đấy, người ta đã tìm mọi cách bôi
bẩn, nhục mạ tôi. Văn thư, thông báo, cán bộ Văn hóa – Tư tưởng, cán bộ Tuyên
giáo … của Đảng thả sức rêu rao tôi là kẻ bất mãn, cơ hội, cấp tiến, phản bội,
phản động, gián điệp, chống Đảng, chống chủ nghĩa xã hội, chống nhân dân ….
*
Chuyện của ông hãy để lúc khác, hôm nay không bàn ở đây!
-
Hàng chục bài đăng trên nhiều loại báo của Đảng chưa bao giờ dám trích một câu
nào, một đoạn nào của tôi để chứng minh răng tôi đã nói không đúng hay nói sai
sự thật nhưng cứ thế xa xả chửi rủa, lăng mạ tôi. Duy nhất một lần họ trích ý
kiến tôi bảo rằng cuộc kháng chiến chống Mỹ là vô nghĩa nhưng xuyên tạc rằng tôi nói cuộc kháng chiến chống Mỹ là phi nghĩa. Thế là họ huy động bọn què chân cụt tay du thủ du thực xưng là thương
binh ầm ầm biểu tình trước ngõ nhà tôi, xông vào nhà gây sự hành hung …. Càng
đê tiện hơn khi họ bịa chuyện, làm cho một số anh em dân chủ hiểu nhầm tôi, rồi
kích động mấy anh em đó tiếp tay cho các ông lăng mạ, lên án tôi để tự bôi bẩn
phong trào, gây chia rẽ nội bộ, cô lập tôi. Thế mà không vi phạm pháp luật à!
Phạm pháp … và vô đạo, và ty tiện nữa ấy chứ. Bọn kẻ cướp phạm pháp nhưng không
ty tiện, đểu giả như vậy.
*
Đề nghị ông nói vừa nghe và nên dừng lại!
-
Cả đời tôi chưa hề nghiện bất cứ thứ gì nhưng báo của Đảng tố cáo tôi ăn bới
tiền nhuận bút của anh em viết cho Tâp san Tổ Quốc, để uống rượu …
Cuộc
đấu khẩu cứ thế diễn ra suốt một buổi. Tôi không kìm chế được nên nhiều lúc nhỡ
nói rất to, tuy nhiên, vẫn chờn chợn đợi những lời phán ghê gớm nào đó. Song
lặng đi một lúc, rồi ông ta bê ra một chồng tướng các bài lấy trên mạng xuống
được in ra rất đẹp.
*“Ngôi
sao bị nhốt”, bài này của ông phải không?
-
Vâng!
“Yếu
tố nhân quyền và dân chủ trong tư tưởng Nguyễn Trãi”, bài này của ông phải
không?
Vâng!
“Như
dã thú ăn thịt con mình”, bài này của ông phải không?
Vâng!
…
Và “Một mầm Gorbasev ở Việt Nam
bị diệt”, và “Trông mong gì được”, và “Nỗi bất mãn thánh thiện” vv …
Ông
ta kiên nhẫn ghi tên gần hai chục bài viết gần đây của tôi cùng những nội dung đã
trình bầy trên thành một biên bản.
Tôi
phải ký bốn chữ ký, mỗi trang một chữ.
Rồi
ra về, mặc cho các ông ấy định làm gì nữa.
Tôi
không muốn kể chuyện này làm gì nhưng viết ra đây để may ra các ông lãnh đạo
ngành công an và lãnh đạo ĐCSVN đọc được câu này: “Xin các ông đừng tiếp tục
hành hạ tôi nữa, đừng làm mất thì giờ tôi. Tôi đã 76 tuổi, không còn gì để sợ
hơn sợ sự mệt mỏi, ươn hèn của mình. Quỹ thời gian của tôi rất eo hẹp nhưng tôi
còn rất nhiều việc phải làm mà riêng tôi nghĩ chắc là cần thiết và có thể có
ích cho nhân dân tôi, đất nước tôi”.
Hà Nội 11 tháng 4 năm 2012
Nguyễn Thanh Giang
Số nhà 6 – Tập thể Địa Vật lý Máy bay
Trung Văn – Từ Liêm – Hà Nội
Điện thoại: 04) 35 534 370